Thứ Năm, 4 tháng 1, 2018

THƯ CHÁU TÂM

THƯ CHÁU TÂM

Cháu tâm!

Nhận được thư con chiều nay
Ấy là cái thú khó ai sướng bằng
Bởi từ lâu hoắc lâu hoăn
Mà cậu với cháu chẳng ăn nói gì
Phần cậu “quả mướp” ra đi
Phần con cũng xách vali giã từ
Nghĩa là cậu đã phiêu du
Và con cũng đã phiêu lưu dặm trường

Cậu vào làm rẫy làm nương
Dựng nhà cưới vợ đôi đường hiếu trung
Xa quê vạn điệp nghìn trùng
Lắm khi nhớ đến não nùng tâm can
Bây giờ cậu nói rõ ràng
Để con biết cậu bằng an thế nào
Chứ còn cứ nói tào lao
Thì con có biết nẻo nao mà rờ
(nẻo nào mà rơ)
Từ khi cậu đi phất phơ
Bèo mây chẳng biết bến bờ tấp đâu
Gợi ga gan guột bắt gầu*
Đoạn trường cậu mới qua cầu biết ngay

Cuối cùng cậu ghé Đồng Nai
Thăm người bạn cũ vốn nòi chịu chơi
Ấy là chú Kim mấy hồi
Chắc con còn nhớ hơi hơi chứ gì
Vào nhà chú mừng cách chi
Đang ăn bỏ đủa rủ đi quán liền
Bấy giờ bụng cậu đói mèm
Rủ đi ăn tiệm là tiên trên đời

Về nhà chú hỏi đầu đuôi
Rằng: “cậu bươn bả ngược xuôi thế nào?”
Cậu rằng: “quê kiểng dù sao
Cũng là cắt rốn chôn nhau đã đành
Nhưng giờ quá đỗi điêu linh
Nên tôi dứt khoát xâm mình ra đi
Nước non một dải xanh rì
Chỗ mô dung nạp tôi thì dung thân”
Chú rằng: “lao động là nhân
Lễ, nghĩa, trí, tín cũng ngần ấy thôi
Tới đây tấp mẹ cho rồi
Cày sâu cuốc cạn một đời là xong”

Được điều cậu như cởi lòng
Từ nay tạc một chữ Đồng Nai thôi.

Nguyễn Văn Liêu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét